1. 古诗词大全

关于描写冬天的诗句

共收录了65首冬天诗词
  • 作者:卢纶 朝代:南北朝

    月黑雁飞高,单于夜遁逃。
    欲将轻骑逐,大雪满弓刀。

    yuè hēi yàn fēi gāo ,dān yú yè dùn táo 。
    yù jiāng qīng qí zhú ,dà xuě mǎn gōng dāo 。

    唐诗三百首冬天写雪边塞战争
  • 作者:李颀 朝代:南北朝

    白日登山望烽火,黄昏饮马傍交河。
    行人刁斗风沙暗,公主琵琶幽怨多。
    野云万里无城郭,雨雪纷纷连大漠。
    胡雁哀鸣夜夜飞,胡儿眼泪双双落。
    闻道玉门犹被遮,应将性命逐轻车。
    年年战骨埋荒外,空见蒲桃入汉家。

    bái rì dēng shān wàng fēng huǒ ,huáng hūn yǐn mǎ bàng jiāo hé 。
    háng rén diāo dòu fēng shā àn ,gōng zhǔ pí pá yōu yuàn duō 。
    yě yún wàn lǐ wú chéng guō ,yǔ xuě fēn fēn lián dà mò 。
    hú yàn āi míng yè yè fēi ,hú ér yǎn lèi shuāng shuāng luò 。
    wén dào yù mén yóu bèi zhē ,yīng jiāng xìng mìng zhú qīng chē 。
    nián nián zhàn gǔ mái huāng wài ,kōng jiàn pú táo rù hàn jiā 。

    唐诗三百首乐府冬天边塞生活
  • 作者:岑参 朝代:唐代

    北风卷地白草折,胡天八月即飞雪。
    忽如一夜春风来,千树万树梨花开。
    散入珠帘湿罗幕,狐裘不暖锦衾薄。
    将军角弓不得控,都护铁衣冷难着。(难着 一作:犹著)
    瀚海阑干百丈冰,愁云惨淡万里凝。
    中军置酒饮归客,胡琴琵琶与羌笛。
    纷纷暮雪下辕门,风掣红旗冻不翻。
    轮台东门送君去,去时雪满天山路。
    山回路转不见君,雪上空留马行处。

    běi fēng juàn dì bái cǎo shé ,hú tiān bā yuè jí fēi xuě 。
    hū rú yī yè chūn fēng lái ,qiān shù wàn shù lí huā kāi 。
    sàn rù zhū lián shī luó mù ,hú qiú bú nuǎn jǐn qīn báo 。
    jiāng jun1 jiǎo gōng bú dé kòng ,dōu hù tiě yī lěng nán zhe 。(nán zhe yī zuò :yóu zhe )
    hàn hǎi lán gàn bǎi zhàng bīng ,chóu yún cǎn dàn wàn lǐ níng 。
    zhōng jun1 zhì jiǔ yǐn guī kè ,hú qín pí pá yǔ qiāng dí 。
    fēn fēn mù xuě xià yuán mén ,fēng chè hóng qí dòng bú fān 。
    lún tái dōng mén sòng jun1 qù ,qù shí xuě mǎn tiān shān lù 。
    shān huí lù zhuǎn bú jiàn jun1 ,xuě shàng kōng liú mǎ háng chù 。

    咏物冬天写雪送别友情初中古诗唐诗三百首
  • 作者:祖咏 朝代:南北朝

    燕台一望客心惊,笳鼓喧喧汉将营。(笳鼓 一作:箫鼓)
    万里寒光生积雪,三边曙色动危旌。
    沙场烽火连胡月,海畔云山拥蓟城。
    少小虽非投笔吏,论功还欲请长缨。

    yàn tái yī wàng kè xīn jīng ,jiā gǔ xuān xuān hàn jiāng yíng 。(jiā gǔ yī zuò :xiāo gǔ )
    wàn lǐ hán guāng shēng jī xuě ,sān biān shǔ sè dòng wēi jīng 。
    shā chǎng fēng huǒ lián hú yuè ,hǎi pàn yún shān yōng jì chéng 。
    shǎo xiǎo suī fēi tóu bǐ lì ,lùn gōng hái yù qǐng zhǎng yīng 。

    唐诗三百首冬天边塞
  • 作者:卢纶 朝代:南北朝

    故关衰草遍,离别自堪悲。路出寒云外,人归暮雪时。
    少孤为客早,多难识君迟。掩泪空相向,风尘何处期。

    gù guān shuāi cǎo biàn ,lí bié zì kān bēi 。lù chū hán yún wài ,rén guī mù xuě shí 。
    shǎo gū wéi kè zǎo ,duō nán shí jun1 chí 。yǎn lèi kōng xiàng xiàng ,fēng chén hé chù qī 。

    唐诗三百首冬天送别友情伤怀
  • 作者:李益 朝代:南北朝

    回乐峰前沙似雪,受降城外月如霜。
    不知何处吹芦管,一夜征人尽望乡。

    huí lè fēng qián shā sì xuě ,shòu jiàng chéng wài yuè rú shuāng 。
    bú zhī hé chù chuī lú guǎn ,yī yè zhēng rén jìn wàng xiāng 。

    唐诗三百首冬天月亮边塞思念战争
  • 作者:祖咏 朝代:南北朝

    终南阴岭秀,积雪浮云端。
    林表明霁色,城中增暮寒。

    zhōng nán yīn lǐng xiù ,jī xuě fú yún duān 。
    lín biǎo míng jì sè ,chéng zhōng zēng mù hán 。

    唐诗三百首冬天写景写雪
  • 作者:陆龟蒙 朝代:唐代

    【冬柳】 柳汀斜对野人窗,[1] 零落衰条傍晓江。[2] 正是霜风飘断处,[3] 寒鸥惊起一双双。[4]

    【dōng liǔ 】 liǔ tīng xié duì yě rén chuāng ,[1] líng luò shuāi tiáo bàng xiǎo jiāng 。[2] zhèng shì shuāng fēng piāo duàn chù ,[3] hán ōu jīng qǐ yī shuāng shuāng 。[4]

    冬天柳树
  • 作者:祖咏 朝代:唐代

    【终南望余雪】 终南阴岭秀,积雪浮云端。 林表明霁色,城中增暮寒。

    【zhōng nán wàng yú xuě 】 zhōng nán yīn lǐng xiù ,jī xuě fú yún duān 。 lín biǎo míng jì sè ,chéng zhōng zēng mù hán 。

    唐诗三百首冬天写景写雪
  • 作者:祖咏 朝代:唐代

    【望蓟门】 燕台一去客心惊,笳鼓喧喧汉将营。 万里寒光生积雪,三边曙色动危旌。 沙场峰火侵胡月,海畔云山拥蓟城。 少小虽非投笔吏,论功还欲请长缨。[1]

    【wàng jì mén 】 yàn tái yī qù kè xīn jīng ,jiā gǔ xuān xuān hàn jiāng yíng 。 wàn lǐ hán guāng shēng jī xuě ,sān biān shǔ sè dòng wēi jīng 。 shā chǎng fēng huǒ qīn hú yuè ,hǎi pàn yún shān yōng jì chéng 。 shǎo xiǎo suī fēi tóu bǐ lì ,lùn gōng hái yù qǐng zhǎng yīng 。[1]

    唐诗三百首冬天边塞
  • 作者:刘长卿 朝代:唐代

    【逢雪宿芙蓉山主人】 日暮苍山远,天寒白屋贫。 柴门闻犬吠,风雪夜归人。

    【féng xuě xiǔ fú róng shān zhǔ rén 】 rì mù cāng shān yuǎn ,tiān hán bái wū pín 。 chái mén wén quǎn fèi ,fēng xuě yè guī rén 。

    山村写景冬天写雪写风写人
  • 作者:李益 朝代:唐代

    【夜上受降城闻笛】 回乐峰前沙似雪,[2] 受降城外月如霜。 不知何处吹芦管, 一夜征人尽望乡。

    【yè shàng shòu jiàng chéng wén dí 】 huí lè fēng qián shā sì xuě ,[2] shòu jiàng chéng wài yuè rú shuāng 。 bú zhī hé chù chuī lú guǎn , yī yè zhēng rén jìn wàng xiāng 。

    唐诗三百首冬天月亮边塞思念战争
  • 作者:李颀 朝代:唐代

    【古从军行】 白日登山望烽火,黄昏饮马傍交河。 行人刁斗风沙暗,公主琵琶幽怨多。 野营万里无城郭,雨雪纷纷连大漠。 胡雁哀鸣夜夜飞,胡儿眼泪双双落。 闻道玉门犹被遮,应将性命逐轻车。 年年战骨埋荒处,空见蒲桃入汉家。[2]

    【gǔ cóng jun1 háng 】 bái rì dēng shān wàng fēng huǒ ,huáng hūn yǐn mǎ bàng jiāo hé 。 háng rén diāo dòu fēng shā àn ,gōng zhǔ pí pá yōu yuàn duō 。 yě yíng wàn lǐ wú chéng guō ,yǔ xuě fēn fēn lián dà mò 。 hú yàn āi míng yè yè fēi ,hú ér yǎn lèi shuāng shuāng luò 。 wén dào yù mén yóu bèi zhē ,yīng jiāng xìng mìng zhú qīng chē 。 nián nián zhàn gǔ mái huāng chù ,kōng jiàn pú táo rù hàn jiā 。[2]

    唐诗三百首乐府冬天边塞生活
  • 作者:岑参 朝代:唐代

    【白雪歌送武判官归京】 北风卷地白草折,胡天八月即飞雪。 忽如一夜春风来,千树万树梨花开。[1] 散入珠帘湿罗幕,狐裘不暖锦衾薄。 将军角弓不得控,[2]都护铁衣冷犹著。[3] 瀚海阑干百丈冰,[4]愁云惨淡万里凝。 中军置酒饮归客,[5]胡琴琵琶与羌笛。 纷纷暮雪下辕门,[6]风掣红旗冻不翻。[7] 轮台东门送君去,[8]去时雪满天山路。[9] 山回路转不见君,雪上空留马行处。

    【bái xuě gē sòng wǔ pàn guān guī jīng 】 běi fēng juàn dì bái cǎo shé ,hú tiān bā yuè jí fēi xuě 。 hū rú yī yè chūn fēng lái ,qiān shù wàn shù lí huā kāi 。[1] sàn rù zhū lián shī luó mù ,hú qiú bú nuǎn jǐn qīn báo 。 jiāng jun1 jiǎo gōng bú dé kòng ,[2]dōu hù tiě yī lěng yóu zhe 。[3] hàn hǎi lán gàn bǎi zhàng bīng ,[4]chóu yún cǎn dàn wàn lǐ níng 。 zhōng jun1 zhì jiǔ yǐn guī kè ,[5]hú qín pí pá yǔ qiāng dí 。 fēn fēn mù xuě xià yuán mén ,[6]fēng chè hóng qí dòng bú fān 。[7] lún tái dōng mén sòng jun1 qù ,[8]qù shí xuě mǎn tiān shān lù 。[9] shān huí lù zhuǎn bú jiàn jun1 ,xuě shàng kōng liú mǎ háng chù 。

    唐诗三百首初中古诗冬天送别友情咏物写雪
  • 作者:陆游 朝代:宋代

       二月二十四日作
    棠梨花开社酒浓,南村北村鼓冬冬。
    且祈麦熟得饱饭,敢说谷贱复伤农。
    崖州万里窜酷吏,湖南几时起卧龙?
    但愿诸贤集廊庙,书生穷死胜侯封。

       èr yuè èr shí sì rì zuò
    táng lí huā kāi shè jiǔ nóng ,nán cūn běi cūn gǔ dōng dōng 。
    qiě qí mài shú dé bǎo fàn ,gǎn shuō gǔ jiàn fù shāng nóng 。
    yá zhōu wàn lǐ cuàn kù lì ,hú nán jǐ shí qǐ wò lóng ?
    dàn yuàn zhū xián jí láng miào ,shū shēng qióng sǐ shèng hóu fēng 。

    春天冬天梨花
  • 作者:陈毅 朝代:近代

    【青松】 大雪压青松, 青松挺且直。 要知松高洁, 待到雪化时。

    【qīng sōng 】 dà xuě yā qīng sōng , qīng sōng tǐng qiě zhí 。 yào zhī sōng gāo jié , dài dào xuě huà shí 。

    冬天
  • 作者:王维 朝代:唐代

    风劲角弓鸣,[1]将军猎渭城。[2] 草枯鹰眼疾,雪尽马蹄轻。 忽过新丰市,[3]还归细柳营。[4] 回看射雕处,[5]千里暮云平。

    fēng jìn jiǎo gōng míng ,[1]jiāng jun1 liè wèi chéng 。[2] cǎo kū yīng yǎn jí ,xuě jìn mǎ tí qīng 。 hū guò xīn fēng shì ,[3]hái guī xì liǔ yíng 。[4] huí kàn shè diāo chù ,[5]qiān lǐ mù yún píng 。

    冬天狩猎
  • 作者:柳宗元 朝代:唐代

    千山鸟飞绝,万径人踪灭。[1] 孤舟蓑笠翁,独钓寒江雪。[2]

    qiān shān niǎo fēi jué ,wàn jìng rén zōng miè 。[1] gū zhōu suō lì wēng ,dú diào hán jiāng xuě 。[2]

    唐诗三百首写景冬天写雪山水写鸟
  • 作者:李商隐 朝代:唐代

            春 

    风光冉冉东西陌,几日娇魂寻不得。

    蜜房羽客类芳心,冶叶倡条遍相识。 

    暖蔼辉迟桃树西,高鬟立共桃鬟齐。

    雄龙雌凤杳何许?絮乱丝繁天亦迷。

    醉起微阳若初曙,映帘梦断闻残语。

    愁将铁网罥珊瑚,海阔天宽迷处所。 

    衣带无情有宽窄,春烟自碧秋霜白。 

    研丹擘石天不知,愿得天牢锁冤魄。 

    夹罗委箧单绡起,香肌冷衬琤琤珮。 

    今日东风自不胜,化作幽光入西海。 

             夏 

    前阁雨帘愁不卷,后堂芳树阴阴见。 

    石城景物类黄泉,夜半行郎空柘弹。 

    绫扇唤风阊阖天,轻帏翠幕波洄旋。

    蜀魂寂寞有伴未?几夜瘴花开木棉。

    桂宫流影光难取,嫣薰兰破轻轻语。 

    直教银汉堕怀中,未遣星妃镇来去。 

    浊水清波何异源,济河水清黄河浑。

     安得薄雾起缃裙,手接云輧呼太君。

              秋 

    月浪衡天天宇湿,凉蟾落尽疏星入。 

    云屏不动掩孤嚬,西楼一夜风筝急。 

    欲织相思花寄远,终日相思却相怨。 

    但闻北斗声回环,不见长河水清浅。 

    金鱼锁断红桂春,古时尘满鸳鸯茵。 

    堪悲小苑作长道,玉树未怜亡国人。

    瑶琴愔愔藏楚弄,越罗冷薄金泥重。

    帘钩鹦鹉夜惊霜,唤起南云绕云梦。 

    双璫丁丁联尺素,内记湘川相识处。

    歌唇一世衔雨看,可惜馨香手中故。 

            冬 

    天东日出天西下,雌凤孤飞女龙寡。 

    青溪白石不相望,堂上远甚苍梧野。 

    冻壁霜华交隐起,芳根中断香心死。 

    浪乘画舸忆蟾蜍,月娥未必婵娟子。 

    楚管蛮弦愁一概,空城罢舞腰支在。 

    当时欢向掌中销,桃叶桃根双姊妹。 

    破鬟倭堕凌朝寒,白玉燕钗黄金蝉。 

    风车雨马不持去,蜡烛啼红怨天曙。

            chūn  

    fēng guāng rǎn rǎn dōng xī mò ,jǐ rì jiāo hún xún bú dé 。

    mì fáng yǔ kè lèi fāng xīn ,yě yè chàng tiáo biàn xiàng shí 。 

    nuǎn ǎi huī chí táo shù xī ,gāo huán lì gòng táo huán qí 。

    xióng lóng cí fèng yǎo hé xǔ ?xù luàn sī fán tiān yì mí 。

    zuì qǐ wēi yáng ruò chū shǔ ,yìng lián mèng duàn wén cán yǔ 。

    chóu jiāng tiě wǎng juàn shān hú ,hǎi kuò tiān kuān mí chù suǒ 。 

    yī dài wú qíng yǒu kuān zhǎi ,chūn yān zì bì qiū shuāng bái 。 

    yán dān bò shí tiān bú zhī ,yuàn dé tiān láo suǒ yuān pò 。 

    jiá luó wěi qiè dān xiāo qǐ ,xiāng jī lěng chèn chēng chēng pèi 。 

    jīn rì dōng fēng zì bú shèng ,huà zuò yōu guāng rù xī hǎi 。 

             xià  

    qián gé yǔ lián chóu bú juàn ,hòu táng fāng shù yīn yīn jiàn 。 

    shí chéng jǐng wù lèi huáng quán ,yè bàn háng láng kōng zhè dàn 。 

    líng shàn huàn fēng chāng hé tiān ,qīng wéi cuì mù bō huí xuán 。

    shǔ hún jì mò yǒu bàn wèi ?jǐ yè zhàng huā kāi mù mián 。

    guì gōng liú yǐng guāng nán qǔ ,yān xūn lán pò qīng qīng yǔ 。 

    zhí jiāo yín hàn duò huái zhōng ,wèi qiǎn xīng fēi zhèn lái qù 。 

    zhuó shuǐ qīng bō hé yì yuán ,jì hé shuǐ qīng huáng hé hún 。

     ān dé báo wù qǐ xiāng qún ,shǒu jiē yún pēng hū tài jun1 。

              qiū  

    yuè làng héng tiān tiān yǔ shī ,liáng chán luò jìn shū xīng rù 。 

    yún píng bú dòng yǎn gū pín ,xī lóu yī yè fēng zhēng jí 。 

    yù zhī xiàng sī huā jì yuǎn ,zhōng rì xiàng sī què xiàng yuàn 。 

    dàn wén běi dòu shēng huí huán ,bú jiàn zhǎng hé shuǐ qīng qiǎn 。 

    jīn yú suǒ duàn hóng guì chūn ,gǔ shí chén mǎn yuān yāng yīn 。 

    kān bēi xiǎo yuàn zuò zhǎng dào ,yù shù wèi lián wáng guó rén 。

    yáo qín yīn yīn cáng chǔ nòng ,yuè luó lěng báo jīn ní zhòng 。

    lián gōu yīng wǔ yè jīng shuāng ,huàn qǐ nán yún rào yún mèng 。 

    shuāng dāng dīng dīng lián chǐ sù ,nèi jì xiāng chuān xiàng shí chù 。

    gē chún yī shì xián yǔ kàn ,kě xī xīn xiāng shǒu zhōng gù 。 

            dōng  

    tiān dōng rì chū tiān xī xià ,cí fèng gū fēi nǚ lóng guǎ 。 

    qīng xī bái shí bú xiàng wàng ,táng shàng yuǎn shèn cāng wú yě 。 

    dòng bì shuāng huá jiāo yǐn qǐ ,fāng gēn zhōng duàn xiāng xīn sǐ 。 

    làng chéng huà gě yì chán chú ,yuè é wèi bì chán juān zǐ 。 

    chǔ guǎn mán xián chóu yī gài ,kōng chéng bà wǔ yāo zhī zài 。 

    dāng shí huān xiàng zhǎng zhōng xiāo ,táo yè táo gēn shuāng zǐ mèi 。 

    pò huán wō duò líng cháo hán ,bái yù yàn chāi huáng jīn chán 。 

    fēng chē yǔ mǎ bú chí qù ,là zhú tí hóng yuàn tiān shǔ 。

    春天夏天秋天冬天爱情相思组诗女子
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    已讶衾枕冷,复见窗户明。

    夜深知雪重,时间折竹声。

    yǐ yà qīn zhěn lěng ,fù jiàn chuāng hù míng 。

    yè shēn zhī xuě zhòng ,shí jiān shé zhú shēng 。

    冬天写雪